Nỗi đau mất ba mẹ không gì bù đắp nổi
“Ba mẹ bị mất cùng một ngày vì mắc COVID-19. Ông nội cũng mất sau đó 4 ngày cũng do đại dịch này. Điều ước duy nhất mà hai chị em con mong thành hiện thực là nhà con luôn có ba và mẹ” – Khánh Như, học sinh lớp 8, xã Thanh Bình, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai nghẹn ngào.
Nỗi đau mất ba mẹ và ông nội với hai em là quá lớn, không thể bù đắp được. Hai chị em bỗng chốc trở thành trẻ mồ côi. Điểm tựa duy nhất của hai chị em giờ là ông bà ngoại. Như và em được ông bà ngoại đón về quê ở Đồng Nai.
Dù ba mẹ không còn nhưng đứa em trai 7 tuổi của Như không hề hay biết. Nó vẫn nghĩ rằng chuyến về quê lần này cũng giống như những lần trước là về thăm ông bà ngoại. Chừng nào mẹ hết bệnh rồi thì ngoại dẫn về.
Thương em, nhớ ba mẹ, Khánh Như kể hàng ngày em luôn coi ảnh mẹ ở hình nền điện thoại. Đây là kỷ vật của mẹ được bệnh viện gửi lại sau khi mẹ qua đời.
“Mỗi lần nhìn ảnh mẹ, con cảm thấy mình có thêm nghị lực. Con luôn hứa sẽ cố gắng chăm sóc em, nghe lời ông bà ngoại để ba mẹ ở trên vui lòng” – Như tâm sự.
Ông ngoại năm nay đã 68 tuổi, hàng ngày mưu sinh bằng nghề đánh cá trên hồ Trị An. Cuộc sống vốn đã vất vả, giờ lại thay con nuôi hai đứa cháu mồ côi. Thương cháu, ông tâm sự, nhiều lúc nhìn hai đứa trẻ mà hai vợ chồng rớt nước mắt. Điều ông bà ngoại Khánh Như lo sợ nhất là cả hai đều đã có tuổi, không biết lo cho nó được bao lâu.
Em luôn cầu mong bà ngoại khỏe mạnh. Còn em sẽ vừa học, vừa làm để phụ thêm đỡ đần ông bà.
Nguồn: tuoitre.vn